Thứ Bảy, 7 tháng 6, 2014
[Liệt Hỏa]Chương 43: Trận chung kết
Liệt Thanh nghe Tử Vũ hỏi như vậy, mi tâm nhất thời gắt gao nhíu lại, trong ánh mắt chợt lóe lên một tia đau đớn rồi lại trôi qua rất nhanh, bất quá Tử Vũ vẫn chăm chú nhìn y thật cẩn thận, hai người trầm mặc hồi lâu, Liệt Thanh đột nhiên nhìn Tử Vũ nói:" Con rất quan tâm Liệt Hỏa?"
Tử Vũ nhướng lông mày, không chút do dự trả lời y:" Hắn là vị hôn phu của con, con tự nhiên quan tâm hắn."
Liệt Thanh nhìn thật sâu Tử Vũ, gật đầu trầm giọng nói:" Quan tâm thằng bé là tốt rồi, Tử Vũ, có chút vấn đề ta bây giờ không cách nào trả lời con, con chỉ cần nhớ kỹ, bất kể tương lai đối mặt với bất cứ vấn đề gì, con cùng Liệt Hỏa nhất định phải suy nghĩ cặn kẽ nắm chặt vấn đề, thì mới sống tốt được." Dứt lời y đưa tay vuốt vuốt tóc Tử Vũ, xoay người rời đi.
Tử Vũ nhất thời có chút lăng ngốc cau lông mày lại, lời này có ý tứ gì? Như thế nào có điểm giống giao lại di ngôn? Hơn nữa vấn đề nàng hỏi toàn bộ tìm cách tránh nặng tìm nhẹ, một câu cũng không có trả lời, Liệt Thanh này tứ lạng bạt thiên cân làm cũng không tệ lắm a, Tử Vũ nhìn bóng lưng Liệt Thanh, xoay người rời đi.
Liệt Thanh nếu không muốn nói, nàng có hỏi cũng không có tác dụng gì, cuối cùng rồi cũng có lúc nàng tìm được điều muốn biết.
Ngày thứ hai, ngày đầu tiên thắng lợi có mười lăm người, thêm Liệt Hỏa, Hách Liên, Phi Hổ ba người, tổng cộng mười tám người, chia làm chín lôi đài thi đấu, người chủ trì đã bỏ đi ba mười lăm lôi đài, chỉ để lại chín lôi đài, bất quá số lượng người vây quanh những lôi đài càng ngày càng nhiều, không khí ở đây so với mùa hè càng nóng bức hơn.
Tử Vũ tự nhiên là vòng tay ôm chặt Liệt Hỏa, cho dù nàng không muốn ôm Liệt Hỏa cũng không được, Liệt Hỏa trực tiếp cầm lấy áo nàng áp chế nàng ép sát vào người hắn, hắn đi tới đâu, Tử Vũ đi theo tới đó, Tử Vũ thực buồn bực, không có thời gian đi tìm Bạch Y, muốn nổi cáu, nhưng vẫn phải chưng ra cái bộ dạng như vui mừng, càng lúc càng bực bội.
" Liệt Hỏa, Liệt Hỏa......" Những tiếng hoang hô đầy nhiệt tình, lúc Liệt Hỏa đi lên lôi đài quả thực tiếng hô có thể làm rung động trời đất, ở xa xa Hách Liên cùng Phi Hổ cũng có tình cảnh giống vậy, chỉ còn thiếu tiếng chiên trống cổ vũ nữa thôi, những tiếng hoan hô cứ nối tiếp nhau vang lên, làm cho Tử Vũ than thở, như thế nào mà lại nổi tiếng như vậy?
Không quan tâm đối thủ của Liệt Hỏa là ai, bởi vì Tử Vũ cảm nhận được nam nhân giống như Liệt Hỏa, quả thực chính là vô địch, ít nhất tại học viện này, giống như chưa mở màn đã biết trước kết quả, độ hưng phấn có chút giảm đi, hơn nữa chủ yếu là, nàng xem không rõ ràng lắm, cao thủ so chiêu, tốc độ kia là kinh người, nàng chỉ nhìn thấy trước mắt mấy thân ảnh loạn cả lên, căn bản là phân biệt không được đâu là Liệt Hỏa, đâu là đối thủ, cho nên, độ hưng phấn càng thêm giảm sút.
Lúc mà độ hưng phấn của nàng dường như không còn nữa, Liệt Hỏa thắng, không có một chút lo lắng, thậm chí ngay cả yêu kiếm cũng không có xuất hiện, mà giống như vậy Hách Liên cùng Phi Hổ cũng không có một chút lo lắng nào cũng thắng lợi, cùng tiến vào vòng tứ kết vào ngày mai.
Không biết Liệt Thanh đi nơi nào, lúc ăn tối cũng không xuất hiện, mà ngay cả đám người Bạch Dã cũng có một bộ dáng vội vã.
Tử Vũ nhìn thấy không khỏi nhíu mày, mà Liệt Hỏa thì có bộ dạng như việc này xảy ra nhiều lần rồi, Liệt Thanh là một trong hộ quốc tứ tướng của yêu giới, việc này cũng không phải xảy ra mới một lần, khi thì thỉnh thoảng vài ngày khi thì mấy tháng cũng không thấy người đâu, Bạch Dã cũng chờ đi theo Liệt Thanh, tự nhiên cũng là như thế, cho nên, Liệt Hỏa không cảm thấy có có một chút kỳ quái nào.
Mà Tử Vũ lại cảm giác được có điểm không đúng, rồi lại không thể nói là điểm nào không đúng, không thể làm gì khác hơn là dứt khoát không đi xem trận đấu của Liệt Hỏa, thời điểm này là lúc thích hợp để đi xem lầu các, tại Thanh Tương phủ giống như châu chấu cứ đi qua đi lại ở bên trong, liên mang thỏ yêu Oa Oa sử dụng như một chú chó đánh hơi, ngửi ngửi tìm xem có hay không mật thất ở dưới đất.
Thời gian trôi qua cực nhanh, vòng tứ kết đã kết thúc, tới vòng bán kết, Liệt Hỏa thông qua nhẹ nhàng như thường, mà trong Thanh Tương phủ ngay cả hang chuột mà Tử Vũ cũng không buông tha, ở trong tiếng rống giận dữ của Liệt Hỏa, mới biết được, trận trung kết đã đến rồi.
Ngày hôm đó, bầu trời ngàn dặm không mây, Liệt Hỏa một thân y phục màu đỏ bó sát người, vóc người cao ngất, khuôn mặt tuấn mỹ, khí chất ngạo nghễ, làm cho Tử Vũ nhìn Liệt Hỏa đứng ở trên lôi đài, lần đầu tiên cảm giác được tiểu tử này trưởng thành quả thực không tệ.
Vì đền bù hai ngày trước không đi xem Liệt Hỏa thi đấu, Tử Vũ vì lấy lòng hắn mặc một thân y phục màu trắng viền vàng áo dài quần dài, tăng thêm vẻ trẻ con của nàng, như nước trong veo, nhìn rất thoải mái, cùng Liệt Hỏa vừa khéo rất xứng đôi, mới làm cho Liệt Hỏa đem tức giận tiêu tan hết.
Đối thủ của Liệt Hỏa là Hách Liên, cơ hồ là một dạng hình thức khác, quyết đấu cuối cùng còn lại hai người bọn họ, Hách Liên với bộ dạng nho nhã, không nghĩ tới thân thủ vừa cứng rắn vừa nhanh, khó trách Phi Hổ từng nói qua hắn là chủng loại biến thái.
Cao cao phía trên lôi đài, Liệt Hỏa cùng Hách Liên đều đứng vào vị trí, Hách Liên khóe miệng như trước mang theo nụ cười lười biếng, còn lại là Liệt Hỏa một chút lo lắng một chút nghiêm nghị cũng đều không có, hai người cứ như ngày thường luyện tập so chiêu với nhau, chẳng qua là trong tay Liệt Hỏa cầm yêu kiếm, trong tay Hách Liên cầm yêu đao màu lam nhạt.
Chủ lâu ở phía xa, hộ quốc tứ tướng cũng đã ngồi vào vị trí, Xích Báo, Tử Ưng, Lam Xà, Thanh Khuyển, tứ đại cự đầu cao cao tại thượng, mắt nhìn xuống dưới sân, Tử Vũ đứng từ xa, nhìn không được rõ ràng, bốn người hình như độ tuổi không sai biệt lắm, chỉ là khí chất bất đồng, bất quá cùng ở địa vị cao áp lực mang lại không quá bất đồng, yêu lực tỏa ra rất cường đại, làm cho mọi người đang huyên nào không tự chủ được cùng im lặng, không dám làm càn, Tử Vũ không khỏi có chút nhíu mi, dũng mãnh.
" Bắt đầu." đứng đầu tứ tướng Xích Báo, chậm rãi đứng lên, vung tay lên, thanh âm tuyên bố vang vọng khắp bầu trời Đế Đô học viện, tiếng nói còn chưa hạ xuống, hai thân ảnh một đen một lam lao vào nhau giữa không trung, phách phách bạch bạch thanh âm từ không trung truyền đến, những người chung quanh nhất thời quên hít thở, hưng phấn không thôi quan sát lên lôi đài, mà Tử Vũ mở to hai mắt nhìn, cũng không nhìn thấy được bóng người nào.
" Đánh cược người nào thắng." Tử Vũ đang nhìn mà cũng như không nhìn, đột nhiên bên tai truyền tới tiếng nói của Phi Hổ, Tử Vũ liếc mắt nhìn Phi Hổ một cái, thấy Phi Hổ không chớp mắt nhìn hai người đang giao đấu, nhướng mày nói:" Còn phải nói sao, đương nhiên là Liệt Hỏa nhà ta."
Phi Hổ nghe vậy có chút cúi đầu nhìn Tử Vũ một cái, khẽ gật đầu nói:" Tốt lắm, ta cá là Hách Liên."
Đánh cuộc định ra, hai người cũng không nói thêm lời nào dư thừa, Phi Hổ biết được khả năng của Tử Vũ, căn bản không thấy rõ Liệt Hỏa cùng Hách Liên giao đấu, thấy một màn đặc sắc, không khỏi nói với Tử Vũ một câu, tạm thời làm người giải thích, Tử Vũ xem ra cũng không bực mình.
Nghe Phi Hổ tường thuật lại, Tử Vũ trong mắt cũng không chú ý Liệt Hỏa cùng Hách Liên, dù sao thấy không rõ lắm, chuyên tâm đi xem hộ quốc tứ tướng trừ Liệt Thanh ra, ba người kia có bộ dạng gì, đây chính là boss cấp bậc yêu tinh, không xem thì công toi.
Một cái quét tới, vốn tại nơi cao cao tại thượng kia có bốn người, bây giờ cư nhiên thiếu đi một người, Tử Vũ nhất thời nhíu mi nhìn kỹ, Liệt Thanh vắng mặt, vị trí Thanh Khuyển trống không.
" Ngày mười Mão Thìn là một ngày kỷ niệm ......"
Tử Vũ nghe thấy bên cạnh có mấy người đang hưng phấn nói chuyện với nhau, tâm trạng ngẩn ra, bắt được Phi Hổ nói:" Ngày mười Mão Thìn là cái gì?" Nàng nhớ kỹ Liệt Thanh có nói qua bốn chữ này.
Phi Hổ nhíu mày nhìn Tử Vũ một cái, vội vàng đem ánh mắt nhìn lại hai người Liệt Hỏa cùng Hách Liên, một bên nói:" Ngày mười Mão Thìn là ngày hôm nay, là yêu lịch."
Tử Vũ vừa nghe lời này lập tức hiểu ngay, yêu lịch này giống như là âm lịch ở Trung Quốc, là nhật kỳ mà thôi, mà ngày mười Mão Thìn không phải là cái gì khác, mà chỉ là một ngày, chính là hôm nay.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét