Thứ Năm, 22 tháng 5, 2014

[Liệt Hoả]Chương 39: Học viện tế bắt đầu

Bên trong Liệt Thanh đưa lưng về phía cửa phòng, không thấy rõ thần sắc, chỉ có thể cảm nhận được xung quanh Liệt Thanh là một cảm giác cô độc, điều này chưa bao giờ xuất hiện trên người Liệt Thanh, Tử Vũ không khỏi nhíu nhíu mi tâm.



" Mười tám năm, ngươi rốt cuộc cũng xuất hiện." Thanh âm trầm thấp giống như tự nói với chính mình, phảng phất như mộng ảo từ miệng Liệt Thanh phát ra, mang theo những cảm xúc phức tạp không cách nào hình dung được.

Tử Vũ vừa nghe cũng không cố gắng dòm ngó thử, ánh mắt quá mức cố chấp, cho dù hơi thở che dấu rất tốt, quá mức thả lỏng thì những người như Liệt Thanh vẫn có thể phát hiện, Tử Vũ gắt gao đem lỗ tai dán lên trên cửa.

Bất quá Tử Vũ muốn nghe, Liệt Thanh hình như cũng không có thói quen lầm bầm một mình, Tử Vũ ở của chờ đợi một giờ, chợt nghe thấy "Lục yêu” “Bạch Tâm” “Mão thần thập nhật" Ba từ này, tên không giống tên, thời gian không giống thời gian, rất trừu tượng, làm cho nàng vắt hết óc suy nghĩ cả nữa ngày cũng không hiểu là ý tứ gì.

Đang không ngừng tập trung suy nghĩ, Liệt Thanh đột nhiên quay người đi về phía cửa, Tử Vũ nhanh như chớp lách người qua bên cạnh núp vào bóng tối, trơ mắt nhìn Liệt Thanh đang đóng cửa lại, năm ngón tay khẽ vạch một tần ánh sáng màu đỏ sậm đem cửa phòng phong toả lại, sau đó cũng không quay đầu nhìn lại liền rời đi.

Trừng mắt nhìn Liệt Thanh dùng yêu lực phong toả cửa phòng, Tử Vũ hung hăng nhíu mày lại, điều này có nghĩa là không cho nàng nghĩ đến chuyện đột nhập vào bên trong, cái này không phải giống như tia hồng ngoại có cùng một chức năng sao, nếu có người đụng chạm vào thì Liệt Thanh sẽ biết có người đột nhập, thời đại này, cư nhiên đã có thể hiện đại như vậy, không khỏi cảm thấy buồn bực.

Không biết chính mình có được tin tức có lợi, hay là tin tức vô dụng, hôm nay không tra được, ngày mai quay lại, một ngày nào đó sẽ tìm ra được kết quả đáng tin cậy, liền xoay người rời đi
Một ngày chớp mắt thời gian đã trôi qua, ngày thứ mười mặt trời lên cao Đế Đô học viện tế chính thức bắt đầu.

Cảnh tượng kia thật là náo nhiệt, yêu tinh vẻ mặt tươi rói lui tới đầy đường, hết sức phấn khởi, có thể so với náo nhiệt của lễ mừng năm mới ở nhân gian. Đế Đô học viện người người ra vào tấp nập, đã sớm tốt nghiệp vài năm, hiện đang là giai đoạn học tập, nắm quyền lực trung tâm ở Đế Đô, nay tụ tập lại một nơi chỉnh tề, dõi mắt nhìn qua, thành từng dòng biển người, thẳng tấp như bãi cát trên biển.

Sân trước chủ lâu của học viện lớn như vậy, ba mươi lăm lôi đài chỉnh tề sắp hàng, mỗi cái khoảng sáu mươi mét vuông, chiếm diện tích dọa người, chung quanh sớm đã có nhiều người vây kín.

Từng bật thang cao cao trước chủ lâu, bốn ghế ngồi bằng pha lê đại diện cho Hộ quốc Tứ tướng , đặt trên bậc cao nhất, cho thấy địa vị tuyệt đối của bốn người, theo sát phía sau là ba cái ghế hoàng kim, chính là vị trí của bộ ba hiệu trưởng học viện Đế Đô, sau cùng là mười hai cái ghế bạch ngân, chính là mười hai thú tộc quyền uy của học viện Đế Đô, đại biểu cho sức mạnh của mười hai chủng tộc giáo sư, tương đương với môn học bây giờ như Hoá học, kinh tế, tâm lý học. Cuối cùng là vị trí dành cho các vị khách quý, không một ai là không phải nhân vật trung tâm quyền lực của yêu giới.

Tử Vũ cùng Liệt Hoả là học viên chờ tham gia tỷ thí, thống nhất đứng ở phó lâu ở trước chủ lầu, cùng đợi rút thăm, để chứng tỏ tuyệt đối công bằng.

Tử Vũ ngẩng đầu lên nhìn từ lúc nàng nhập học tới giờ cũng chưa có thấy qua các vị hiệu trưởng, các vị hiệu trưởng giống như phật Di Lặc, mập mạp, lúc này như thông lệ bắt đầu đọc diễn văn, thanh âm truyền ra xa xa, cũng không biết dùng thủ pháp gì, mà có thể khiến toàn sân lớn đều nghe rất rõ, không thể không nói, ...rất tiến bộ.

Đối với bài diễn văn nàng không có chút hứng thú, ánh mắt vẫn đang nhìn lên đài cao, vào chỗ ngồi đang trống của Hộ quốc tứ tướng, xem ra phải đến lúc thi đấu mới có thể gặp mặt.
" Lời nói của ta nàng có nghe thấy không?" Tử Vũ đang chăm chú đánh giá, bên cạnh cảm nhận được một đạo tức giận, thanh âm đang đè nén đột nhiên tăng lớn lên, doạ Tử Vũ nhảy dựng lên.

Quay đầu nhìn thấy Liệt Hoả với khuôn mặt băng lãnh, hai tròng mắt toả ra nguy hiểm đang trừng trừng nhìn nàng, Tử Vũ không khỏi cười hắc hắc không ngừng, giống như nàng không hề thấy cảnh tượng trước mặt, lại chuyên tâm xem náo nhiệt, thật sự là không nghe thấy Liệt Hoả nói gì, bất quá, điểm ấy, Tử Vũ không dám ở trước mắt Liệt Hoả thừa nhận, lập tức hướng về phía Liệt Hoả cười lấy lòng:" Ta có nghe, có nghe."

Liệt hỏa trầm giọng hừ lạnh một tiếng, nắm chặt nắm đấm các khớp tay ma sát vào nhau kêu răng rắc, biểu hiện của nàng chắc chắn là không có nghe thấy hắn nói gì, đáng chết, lúc này còn dám cho hắn thấy bộ dạng không tập trung.

Tử Vũ thấy vậy vội vàng lay cánh tay Liệt Hoả nói:" Đừng lo lắng, ta biết chừng mực, ngươi yên tâm." Biết Liệt Hoả cũng không phải là loại người thích càm ràm, nhưng lúc này lại nói với nàng nhiều như vậy, tự nhiên là lo lắng nàng có vấn đề, nghe giọng nói Liệt Hoả có chút nguy hiểm, nàng cũng phải tiếp tục cười lấy lòng hắn.

" Hừ, ta nói với nàng......"

" Mời các tuyển thủ rút thăm." Lời nói vừa mới ra khỏi miệng, người phụ trách đã tuyên bố học viện tế bắt đầu. Nhất thời có người bắt đầu dẫn dắt bọn họ hướng phía trước đi tới, bởi vì Liệt Hoả trong top người mạnh nhất, tự nhiên là rơi vào cuối cùng, mà Tử Vũ tổng hợp lại là người vô danh, lẽ đương nhiên phải đi ở đầu tiên. Tử Vũ lúc này hướng về phía Liệt Hoả cười sáng lạng, nhún nhún vai tiếp tục tiến về phía trước.

Mã số sáu mươi ba, không biết là tốt hay xấu, bất quá Tử Vũ trong lòng rõ ràng, cho dù trong tay nàng có là thẻ tốt, cũng sẽ là xấu, biết rõ nàng chỉ vòng một cũng đã không qua được, muốn giải quyết nàng, khẳng định sẽ ở vòng thứ nhất động thủ, nàng cũng không suy tính bất cứ điều gì, nghĩ biện pháp gì thì cũng là mục tiêu của đối phương, nàng chỉ cần chờ là tốt rồi.

Nàng rút thăm không có gì hiệu quả, lúc đi ra tình cờ thấy cả ba người kia cũng cùng đi ra, cả Đế Đô học viện là một cảnh náo nhiệt. Phi Hổ, Hách Liên, Liệt Hỏa, một đen, một vàng, một đỏ trang phục bó sát người, lãnh khốc, thanh tú, cuồng ngạo ba loại khí chất bất đồng, ba người đồng dạng tuấn mỹ cường hãn, làm cho học viện tế vừa lúc bắt đầu đã hưng phấn lên.

Tử Vũ thấy vậy không khỏi nhíu mi, ở đây đãi ngộ cũng kém nhiều lắm , bây giờ nàng có điểm rõ ràng tại sao nàng có nhiều tình địch như vậy, trách cũng chỉ trách Liệt Hoả quá ưu tú, chỉ cần nhìn một cái là ánh mắt sinh cuồng nhiệt, tương lai nàng phải lo lắng nhiều rồi.

" Lựa chọn đối thủ dựa theo mã số, các tuyển thủ rút thăm tiến vào lôi đài, một khắc sau tỷ thí bắt đầu."

Tử Vũ suy nghĩ một chút nhìn mã số trong tay, bên cạnh tự nhiên có người phụ trách dẫn đường, Tử Vũ liếc mắt nhìn phía trước lôi đài, nơi đó có kẻ thù đang đợi nàng.

Cuối cùng là số mười bảy trên lôi đài, Tử Vũ ngẩng mặt lên đã bắt gặp đối thủ đứng vững vàng, mái tóc dài màu tím, y phục màu ánh trăng ôm sát cơ thể, khuôn mặt chỉ có biểu hiện lạnh lùng, một nam nhân so với phái nữ xinh đẹp hơn, thật sự là tội lỗi, chẳng qua cảm giác băng lãnh từ người nam nhân kia làm cho người ta có chút run sợ, băng sơn mỹ nam.


" Thượng Quan Lăng, thượng giới đứng thứ tư, xuống tay tàn nhẫn, ngươi cẩn thận một chút cho ta." Thượng nhất giới một trong ba người, phải đến vòng thứ hai mới bắt đầu tỷ thí, bởi vậy Liệt Hỏa đi theo Tử Vũ lại đây, nhìn thấy người trước mặt, nhất thời nhíu mày thấp giọng nói với Tử Vũ.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét